Các số liệu tồi tệ của Đức sẽ là các tin tốt cho chúng ta!



Chỉ mới hôm qua thôi, hầu hết các nhà lãnh đạo châu Âu, ECB và IMF đều lên tiếng chỉ trích Đức vì nước này không giảm thuế hay vì chính phủ nước này tăng cường đầu tư vào nền kinh tế. Thế nhưng, dữ liệu kinh tế Đức được công bố hôm nay đã khiến các vị ấy phải im miệng mà thay đổi thái độ.

Nếu các chính trị gia tiếp tục tự kiêu và khăng khăng giữ nguyên thái độ, khu vực sử dụng đồng euro có lẽ nên giải tán, và các điều ước quốc tế mới, có tính chừng mực hơn giữa các quốc gia nên được đưa vào bàn đàm phán.

Một chính sách tiền tệ gây cho 50% thanh niên ở Tây Ban Nha và Hy Lạp, những người có khả năng không bao giờ có thể tìm được việc làm, đồng thời cũng gây tổn thương cho người Ý và Ireland và hàng triệu người ở tất cả các quốc gia thành viên khác trong khu vực đồng euro. Mọi thứ sẽ còn trở nên tồi tệ hơn nữa nếu các chính sách liên quan tới đồng euro không bị loại bỏ càng sớm càng tốt.

Các số liệu tồi tệ của Đức sẽ là cái cớ cho euroskeptics (những người phản đối EU) cất cao tiếng nói. Sự thay đổi trong quan điểm hay lập trường chính trị của Angela Merkel và người dân Đức sẽ không theo ý muốn của phần còn lại của châu Âu. Người Đức sẽ kêu gọi bà đặt nước Đức lên trên hết và Merkel sẽ không bao giờ có thể làm ngơ trước ý muốn của dân chúng.

Berlin sẽ phải chuyển sang các chính sách bảo hộ. Merkel không thể chấp nhận các chính sách nới lỏng tài chính ở Brussels khi những chính sách này có khả năng mang lại rủi ro: trong những nỗ lực cuối cùng của ECB nhằm cứu lấy bản thân và đồng euro, người nộp thuế sẽ phải gánh chịu khoản lỗ phát sinh. Các cử tri đã bầu cho bà Merkel không bao giờ chấp nhận điều đó.

Trên thực tế, điều này có nghĩa là bà phải quay lưng lại với châu Âu. Việc bà quay lưng lại với châu Âu chỉ còn là vấn đề sớm hay muộn, nhưng sẽ không được báo trước, và ít nhất là vào giai đoạn mọi thứ đang bắt đầu, bà sẽ vẫn chưa bỏ rơi châu Âu. Những quan điểm và hành động của Đức đã góp phần gây nên tình trạng tệ hại mà phần lớn châu Âu đang vướng vào. Cần phải làm gì đó để cứu vãn tình hình nhưng hiện tại thì vẫn chưa ai có thể nghĩ ra thêm biện pháp nào.

Kế hoạch mua vào đầy đắt đỏ và gây nhiều tranh cãi của Draghi không thể giải quyết được bất kỳ vấn đề gì, bao hàm cả những vấn đề các quốc gia đang phải đối mặt và những vấn đề phát sinh liên quan tới đồng euro. Kế hoạch này chỉ có tác dụng kéo dài thêm thời gian. Thời gian sẽ thắt chặt hơn nữa thòng lọng euro quanh cổ của các quốc gia.

Ngân hàng trung ương không những không thể giải quyết vấn đề mà còn có thể làm chúng trở nên tồi tệ hơn. Điều này nghe có vẻ kỳ lạ khi nhìn vào sự phục hồi của nước Mỹ, nhưng sẽ không có gì kì lạ nữa nếu chỉ cần chờ đợi thêm vài năm sau đó và nhìn vào những hậu quả mà khoản nợ 10 nghìn tỉ đôla của Mỹ và 25 nghìn tỉ đôla của Trung Quốc để lại.

Cuối cùng, chỉ còn lại nợ xếp chồng lên nợ và sự mù mờ trong tầm nhìn của của các nhà kinh tế. Tất cả được thúc đẩy bởi những kẻ tìm kiếm lợi nhuận từ những người nộp thuế-những người dân đang ở trong tình trạng chẳng khác gì nô lệ. Ta có thể vực dậy một nền kinh tế phá sản bằng cách làm cho nó phá sản nhiều hơn là một điều cực kì điên rồ nhưng đó cũng là điều tất cả các sách giáo khoa kinh tế cho rằng nên được thực hiện. Chẳng mấy chốc nữa, giải Nobel kinh tế (Fauxbel) sẽ được trao cho một chú hề hay một đoàn kịch với những lý thuyết hoàn toàn vô dụng, lĩnh vực kinh tế của họ được tán dương như là một môn khoa học không bao giờ tuân theo ngay cả những nguyên tắc khoa học cơ bản nhất. Rồi mai sau, những người dân phải sống trong khu ổ chuột sẽ đặt ra câu hỏi: “Những nhà kinh tế đó thực sự đã nghĩ gì?”

Sự gia tăng nhanh chóng quyền lực vào tay bà Merkel đã khiến nước Đức nhận lấy hậu quả là những số liệu xấu trong ngày hôm nay (doanh số bán xe mới sụt giảm 25%, tư liệu sản xuất giảm hơn 8,8% (máy móc thiết bị, vv), đơn đặt hàng nhà máy giảm 5,7%, sản xuất công nghiệp tổng thể giảm 4% so với tháng trước). Sự gia tăng quyền lực này nhằm để bảo vệ người Đức, và ít quan trọng hơn, bảo vệ chỗ đứng của Berlin trong Liên minh châu Âu và khu vực sử dụng đồng euro.

Tại thời điểm tồi tệ nhất trong lịch sử đồng euro, tất cả các giải pháp thất bại và mức nợ cao hơn bao giờ hết, Mario Draghi lại muốn làm cho tình hình tồi tệ hơn nữa.

Pháp thở hổn hển, Ý thoi thóp, Hy Lạp, Síp và Tây Ban Nha đang trong phòng cấp cứu, và động cơ của đoàn tàu châu Âu , nước Đức vừa rút lui. Đoàn tàu hơn 500 triệu dân không người lái, không động cơ đang trên đà lao tới bờ vực thẳm. Không ngạc nhiên khi sẽ có ai đó nhảy tàu để thoát thân và khả năng người Đức sẽ nhảy đầu tiên.

Không người dân châu Âu nào mất mát thứ gì từ sự sụp đổ của khu vực đồng euro. Nhưng mỗi người dân châu Âu ngoại trừ bè lũ của các nhà môi giới quyền lực và những kẻ yêu bản thân thái quá sẽ mất đi hạnh phúc, sự tự hoàn thiện và độc lập khi các biện pháp cứu vãn tiếp tục thất bại. May mắn cho họ, các dữ liệu của Đức hứa hẹn sẽ mang lại một cái kết đầy tính khoan dung.

Trường hợp tồi tệ của EU cũng giống như những gì đã xảy ra với NATO, IMF, Ngân hàng Thế giới. Họ là những tổ chức được thành lập với lý tưởng cao quý, nhưng ngay sau đó họ bắt đầu lạm dụng quyền lực, và không ai đứng ra bắt lỗi các tổ chức này cả. Những tổ chức này tiếp tục có sức thu hút đối với cùng một loại người-những kẻ không thích bị người khác bắt lỗi. Mặc dù tôi có chút do dự bao gồm Mỹ vào trong mớ hỗn độn này, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua Washington, nơi mà những con người sai lầm đã thâu tóm trong tay quá nhiều quyền lực.